ra, cả bàn ăn
"Đồ quê mùa, mày nói ai ghê tởm hả? Mẹ tao có lòng tốt
còn lại trên bàn ăn: "Tôi nói miếng thịt bò này, thịt bò này
nghẹn lời, chẳng lẽ cô ta lại
ngoài miếng thịt bò sống này, trên bà
ị thứ gì đó chặn lại, không thể thốt ra thê
ò sống, được làm từ thịt bò hảo hạng và trứng không nhiễm khuẩn. Chỉ những nhà
rằng trước đây Tố Uẩn ở quê chưa từn
ta đã nghiên cứu ra biết bao món ngon và phương pháp nấu nướng tinh tế, chẳng
t, nhưng vẫn phải giữ nụ cười dịu dàng, g
ăn nước ngoài, ăn vào cứ thấy kỳ kỳ." Tố Trường Thịnh nhìn
thịt bò, chậm rãi tiếp tục ăn, hoàn toàn phớt lờ ánh
: "Đúng rồi Tiểu Uẩn, bây giờ cháu đang học ở trường đại học nào? Thanh Sanh hiện đang
hanh Sanh lập tức
oáng lạnh đi: "Tôi đã hỏi thăm hàng xóm láng giền
học? Nếu để bà Thẩm biết chuyện này thì không hay đâu! Mấy ngày trước bà Thẩm còn nói với tôi rằng sau khi Tiểu
lời Đường Linh: "Đừng nói nữa
ến việc Tố Uẩn chỉ có thể nhờ vả để vào mấy trường làng,
quê này, những thói quen thô lỗ, quê mùa của nó chắc chắn s
khăng giữ lời hứa hôn năm xưa, nhất quyết tìm Tố Uẩn trở về! T
chắn sẽ không chấp nhận một đứa quê mùa như
a Tố Uẩn, bầu không khí trên bàn
đăng ký kỳ thi tuyển sinh của Đại học Kinh Thành. Nếu không có
iây lát, sau đó bật cười lớn
c trong nước, suất thi tuyển vào trường này quý giá đến mức k
nh mà cau mày: "Tiểu Uẩn, không đi học thì không đi học, sao con l
ức lên tiếng, "Tiểu Uẩn nói dối c
người mẹ hiền từ: "Tiểu Uẩn, không đi học không phải là chuyện đáng xấu hổ. Con đừng tự ti, cũ
g bà ta đã khẳng định
iện thoại ra, mở một trang web, r
ình điện thoại, tiếng cười châm biếm chó
à chính là giấy báo dự th
ển sinh Đại học Kinh Thành," bên
, sau đó ném mạnh điện thoại của Tố Uẩn ra xa, không tin nổ