anh đúng là vẫn v
òn đầy ám muội, giờ lại
cứng cỏi. "Nếu anh không cho tôi thứ tôi muốn, thì từ hôm nay mối quan hệ của chúng ta chấ
i muốn phủi sạch quan hệ? Đường Vãn, cô thật sự ngh
của Đường Vãn, Đường Thiên, vì muốn chứng minh sự tron
hoại gia đình, được anh trai của Thẩm Thính Lan, tức Thẩm Trọng Du, nuôi dưỡng bên ngoài. Sau này, kh
ích mẹ con cô, thậm chí
à họ Thẩm. Nhưng những người đó chưa bao giờ buông tha cô. Bị
nhà họ Thẩm, và ở thành phố Ngọc này,
y là…" Chiếc chăn mỏng nhẹ nhàng trượt khỏi vai Đường Vãn, để lộ một khoảng
a trỗi dậy. Anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Đường Vãn, n
cân nhắc." Thẩm Thính Lan buông
ày của cô và không có ý định buông tay.
ng thể làm người phụ nữ bị xem là phá hoại gia đình. Đ
m nay chúng ta chia tay." Từ "chia tay" được cô nói ra một cách miễn
rách nát lên người, dư
cô, hít một hơi thuốc sâu, sắc mặt tối sầ
làm trò
vờ như không có chuyện gì, đứng dậy. "Nếu anh không thể cho tôi thứ tôi mu
nh kéo cô ngồi lên đùi mình, đôi chân thon dài mịn màng c
? Chơi đủ rồi? Cô có tư cách gì để nói những lời này với tôi? Đừ
cưới Nguyên Thư, vị hôn thê của anh, chẳng lẽ còn muốn tôi giữ thân chờ anh ban phát tình
bỗng nhiên tiếng chuông điện th
n thoại, nhưng khi nhìn thấy tên người gọi, a
tên hiển thị trên mà
điệu mà cô chỉ thỉnh thoảng được nghe khi ở trên giường. Nước mắt lă
biểu cảm mặc vào, liếc nhìn Đường Vãn đang ngồi trên ghế sofa. "Tiền tôi sẽ
đóng lại, biết rằng anh đã rời đi. Cô tự cười nhạo bả
có được, thì