ố Uyển Nhi đắc ý rời đi, bác sĩ trong bệnh viện
uan hệ khá tốt với nhánh thứ hai của nhà họ Tạ, nên Đạ
n đây, họ thường xuyên dùng tiền viện phí để ép buộc Cố Quán Quán. Cô vừa
còn thiếu tiền ph
khỏi bệnh cho mẹ, thì mỗi lần bị bắt n
Cố Quán Quán đã đến vào buổi sáng. Sau khi
ra gọi cho cô. Ngẩng đầu lên, anh
ang ở
anh chỉ cảm thấy cô bé này tâm trạng không được tốt. Đến gần, anh m
gì đã
à cô đã b
lỗi,
c Tiêu đến tìm mình, nghĩ
chuyển tiền vào tài
ã kết bạn với
ai ngày nữa tôi
ơn hàng, nếu hoàn thành
i em chuyện
ắt Lục Tiêu càng lạnh lùng hơn. Anh nhìn chằm chằm vào Cố
ện nà
c Tiêu, cô đưa tay ôm má,
g nghe lời, còn bị đán
ừng có ai qua
ược, sắc mặt anh trầm xuống, nắm l
đưa tôi đi
heo sau anh, vừa ch
ong văn phòng đọc sách. Khi cửa bị đẩy mạn
iêu lại có thời gian đến đây? Nhìn gương mặt lạnh lùng đáng sợ c
sao anh l
nở nụ cư
ng trả lời. Anh đẩy Cố Quán Quán từ phía s
i nhìn gương mặt bị đánh sưng tấy của c
trông quen
h à?" Anh tò
n chuyện của người khác, lại
bệnh viện của các ng
ang lên, phản bác: "Nhà họ Tạ các
đánh
này vốn do nhánh thứ hai của nhà anh ta
cẩn thận. Vết thương trên
thuốc mỡ cho Cố Quán Qu
u, Lục Tiêu, đang đứng bên cửa sổ định lấy thuốc lá ra, liề
i, tò mò đưa lọ t
nhàng dùng tăm bông thoa thuốc lên mặt cô. Thấy
hưng khi thuốc mỡ bắt đầu phát huy tác dụng, gương mặt lạnh lùng của anh hiện rõ tron