mình sẽ chết trong
ơng trên người dường như đã được xử lý qua lo
cô vẫn
Thẩm Từ không hề cảm thấy chút v
n Khanh dịu dàng hỏi, "Bây giờ còn
i sẽ hiểu cảm giác thế nào." Thẩm Từ
đau đến mức không thở nổi, nhưng cô v
khó khăn thế nào. Vì chuyện năm xưa, cả nhà họ Thẩm không ai được phép hành nghề y nữa, buộc phải chuyển sang buôn bán.
chuyện bị người ngoài phát hiện thì hậu quả không chỉ đơn giản
lạnh, đầy v
thôi mà suýt
cha ru
hông còn nhỏ nữa. Chúng ta nghĩ rằng nên tìm cho con một gia đìn
ừ
bà mẹ kế này l
iả nhân g
đã gửi ảnh của con qua, họ rất hài lòng. Vài ngày nữa sẽ đến dạm hỏi.
ượ
thậm chí không hỏi thêm
Khanh ng
g dám phản kháng nữa, hay
từ của một người mẹ, "Khi con lấy chồng, sinh
bà ta đứng dậy, "Ba con biết chuyện này chắc chắn sẽ rất
ại, không muốn nói
ân Khanh quay ngư
phục được Thẩm Từ đồng ý hôn sự, bà ta liền d
bà ta tùy tiện tìm một ngườ
hững chỉ tay về phía phòng của
ư vậy, Phó Văn đã lâ
h của mình, đi đến đâu cũng được người ta kính
bác sĩ hạng ba vốn được mời đến khá
bước về phía phò
ào, anh tiến đến
ng còn chút sức sống, chân mày nhíu chặt, d
Thẩm Từ lập tức mở mắt, cảnh
Lương Vân Khanh
vẻ que
ày rối bời, không thể
iác của Thẩm Từ, Phó Văn cảm thấy nh
như thể có thể xuy
h: "Tôi là bác sĩ đượ
iọng bổ sung: "Là Quý Hàn Châu, người quen