ng trí lộng lẫy, từng nhóm người
bước đến chào h
hân Tô đã mong gặp nhà thiết kế Y từ lâu, khi
là nhà t
nh h
lười biếng lấ
sự ngưỡng mộ. "Không biết nhà thiết kế Y có sẵn lòng nhận đơn hàng củ
chức. Đến lúc đó, bà có thể tìm đến Bắc Âu Trang Sức." Vừa nói, Kiều Nhan Mộ
tay cô trò chuyện. Nếu không phải vì còn phải tiếp đãi người khác, chắc bà đã giữ cô lại trò chuyện mãi. Sau khi phu n
phụ nữ hét lên, lập tức thu h
ết Uyển nhìn cô với ánh mắt đáng thương: "Chị,
c qua: "Tôi sẽ trả
mười cái, trên đó còn đính kim cương xanh. Nếu giặt, giá trị sẽ giảm đi." Kiều Tuyết Uyển nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng lại ẩ
i rách mà ba tr
Uyển lập tức làm ra vẻ sắp khóc, "Em cũng không ngờ chị lại làm đổ rượu lên nó. Nhưng m
quanh bắt đầu cảm
nhà thiết kế trang sức? Cô ta có biết
cô ta cố ý đấy, ghen tị với cái túi của Tuy
u cầu Kiều Nhan Mộng bồi thường ít hơn hai trăm triệu, tôi thì không c
: "Tổng giám đốc Mộ đúng là có gu
iều Nhan Mộng nói vậy là sao? Chẳng lẽ cô ta không
u đó trở nên lạnh lùng: "Kiều N
ếp tháo viên kim cương xanh trên túi củ
ang lớn, viên kim
ên gia trong ngành, tôi cần bổ sung thêm một câu không nhỉ? Kim cương thật thì làm sao mà vỡ dễ thế được." Ánh mắt Kiều Nh
g là đang chỉ đích
Nam Hiên với đôi mắt ngấn nước, Mộ Nam Hiên trong lòng trầm xuống, tất nhiên không chịu thừa nhận: "Túi thật vẫn đang vận
khác có tin hay không thì tôi kh