ành, nhà
người khác, lại còn gia đình giàu có, sự nghiệp lớn. Nếu chị gả qua đó, chị sẽ trở thành bà Vương
Trăn đã bước nhanh tới, rồi thẳn
c không? Chính em là người
đen ánh lên vài phần châm biếm, ánh nh
"Á!", trên mặt lập tức h
h Dao Nhi?" Thẩm Ngọc Lan nhìn thấy con gái ruột của mình bị đán
Con tiểu ti
phải là con gái r
áu mới phát hiện cô thuộc nhóm máu hiếm, không hề tương thích với nhóm má
tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được đứa
vừa mắt, cho rằng cô đã chiếm chỗ của Vân Dao, hưởng th
ó suy nghĩ, nên nảy ra
m mà không được gì. Đúng lúc đó, đối tác của họ để ý đến
h làm một việc "thu
ủa Vân Trăn, muốn cô và tổng g
ã kịp thời phát h
ây cô đã rơi vào
còn dám lớn tiếng chế nhạo, mỉa mai trước
hị chắc là người ở quê. Bây giờ chị có thể gả vào nhà họ Vương làm thiếu phu nhân, chẳng phải là m
hết tiệt, dám
a mình xử lý
m thiếu phu nhân, vậy sao em không đi?" Vân
hi được? Dao Nhi đã có hôn ước với nhà họ Lục
i rằng người anh ấy thích nhất chí
là Vân Trăn, nhưng vì Vân Dao mới là con
ũng giống như "hợp cạ nha
a Vân Trăn, cùng khí chất lạnh lùng, thanh t
i người, một đôi trai tài gái sắc, nhất định phải buộc ch
ếu cô không biết ơn, vậy thì thôi, cô đi tìm cha mẹ ruột của mình đi!" Vân Hồ
vỡ lở, ông không thể giữ V
y ra một triệu đ
ng tôi đã bế nhầm cô ở một vùng quê ng
ã là tốt lắm rồi, anh còn cho nó tiền? Anh không thấy nó vừa đánh Dao
đá
ười lạnh m
cô cũng định khi rời đi sẽ để lại cho họ một khoản tiền l
ỉ biết tiêu xài hoang phí. Những năm qua, nếu không có cô đ
hấu bộ mặt tham lam, vô
đâu." Vân Trăn bình thản như mặt
lên lầu thu
ng vội vàn
chỉ mang theo một ch
i đã, những bộ quần áo này đều chưa mặc qua, chị c
đưa tay kéo ba l
đồ trong ba lô r
tay "Sơn Trà Hoa" lấp lá
y chẳng phải là món quà ba vừa tặng e
nhếch lên một nụ
an giá họa của
cô sẽ ch
kia, hóa ra là đã lấy trộm chiếc vòng tay trị giá cả triệu. Đún
íu mày: "Vân Trăn, ch