ộn trào dữ dội, luồng khí kỳ bí bao
ột nhiên thay đổi. Hắn lập tức buông cổ Vân Lan ra
khụ
n, tay che miệng, tiếng ho dữ dội v
đối an toàn, có thể nhìn rõ vệt m
n Lan lập tức hiểu ra — hóa ra hắ
lau đi vết máu nơi khóe miệng, ánh m
ù vết thương có nặng đến đâu cũng
xoa bụng, nở một nụ cười rạng rỡ: "Ngươi muốn lấy lại
p t
với bản tôn? Xích Diễm Châu có kết ấn bản mệnh, một loại dấu ấn gắn liền với sinh mệnh c
ệnh của hắn, vậy có nghĩa là... Giữa nàng và hắn, vì viên
ận ra điều này, sắc mặt lập
hông phải vì vết thương cũ, mà là
nào gây tổn hại đến nàng, kết
a, đán
i như vậy, lập tức hiểu ra, khô
cổ nàng! Cho hắn
ịnh giết nàng, kết ấn bản mệnh sẽ n
t ấn bản mệnh, nhưng nếu kết ấn bản mệnh rời khỏi bản tôn quá lâu, hiệu quả phản
ồi, dù sao vừa mới ký khế ước với một
lời đe dọa của Dạ Vô Minh,
Minh
ời khỏi Bích Lạc
ng sợ hắn, mà còn hai lần ra tay với hắn,
ừa buồn cười vừa đơn giản, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, khôn
thú, nhưng vẫn còn nhiều
g gọi: "Mộc L
ng xanh xuất hiện bên cạn
ắng mềm mại, trên đầu cài một chiếc vương miện hình cây tinh
trước mặt Vân Lan, khuôn mặt nhỏ nhắn gần n
an của thần thú hệ mộc quả thực có tác dụng nhất
vẫn đến muộ
hồi với ta?" Vân Lan không né tránh
êu Thần Thú. Ta thừa hưởng phần lớn sức mạnh từ thế hệ trước, nên ngay từ khi sinh ra đã là T
gười duy nhất mà ta phải chọn. Ngoài ngươi ra, th
là ta?" Vân Lan nghe v
à mẫu thân ngươi." Mộc Linh
ững sờ, m
ký ức, nguyên chủ chư
goại ở Gia tộc Chi
cha mẹ là những ng
ng đứng một bên: "Chúa tể Ma Giới, việc chủ nhân
Ma Giới? Đây là thân phận
ên chủ, dường như không có
lâu sau, hắn khẽ mở môi mỏng: "Ngươi dường như không ngạc
t Mộc Linh Hoa Y
sát ý vô tận: "Ban đầu, bản tôn định lấy mạng ngươi, moi nội đan của ngươi để ch
ng không thể giết người ký khế ước của ngươi... Ngươi nói xem, món nợ này phải đòi thế nào?" ---B