sáng
ột khuôn mặt đẹp trai bất
ểm tra quần áo của mình, thấy quần áo vẫn
bên cạnh vẫn đang ngủ say, vừa
ượu nhắc nhở cô về những
nhưng lại bắt gặp Tiền Đông và chị họ của mình đang ở cùng nhau! Tô Tử Ân vừa giận v
chuyện gì mù quáng xả
ô Tử Ân nhẹ nhàng xuống giường, chuẩn bị c
eo, cửa phòng khách sạn
uy nghiêm bước vào với
giả vờ như không có gì,
ơ hội chạy trốn, ngay giây tiếp
ủa bà lão, mơ hồ cảm thấy quen thuộc, cô
ú nhìn Tô Tử Ân, dần dần nhận ra nét mặt của cô
trại trẻ mồ côi. Trương Vãn Như thường xuyên đến trại trẻ
y, từ đó mất liên lạc. Không ngờ bao n
Trương Vãn Như dịu lại. Nhưng ngay sau đó bà lo lắng hỏi: "
hịn được liếc nhìn người đà
t hiện người đàn ông không b
m chằm vào cô, như một co
nh mắt, chủ động giải thích, "Bà Trươn
sẽ bảo vệ cháu!" Trương Vãn Như luôn lo lắng về chuyện hôn nhân của cháu trai Cố Nam Phong, vừa hay Tô Tử
vào Cố Nam Phong mà mắng: "Con xem con làm cái gì thế này? Bao nhiêu năm không chịu kết hôn, k
đảo một vòng, tự nhiên nói r
hải chịu trách nhiệm, cưới Ân
y đổi. "Bà!" Cố Nam Phong trầm giọng mở miệng, nhưng
chịu trách nhiệm, chỉ cần Ân Ân đồng ý kết
gì được bà, huống hồ chuyện này anh có lý cũng kh
áp lực đó, Tô Tử Ân cảm
chính là cháu trai của bà Trư
đàn ông trên giường một lần nữa, nghĩ rằng cháu trai của bà Trương chắc không
ăng đồng ý, "Cháu ngh