chịu một nỗi oan lớn,
y chỉ mang lại phiền phức cho anh, tại sao l
g Mạnh Nhan An không nhận ra, cố tình làm n
, tay kia đặt lên bụng
i phát hiện thuốc cũng bị M
ng dậy, ra ng
òng bên cạnh vang
ở tính tiểu thư, anh trự
h mở to miệng, nhưng chỉ phá
t sũng, chuẩn bị thay c
ô Tân Thần vang lên:
ệu: 【Em sẽ đi ngay, kh
ần nổi bật tron
, dáng người kiêu sa
ơi, ý thức dần trở
ọng chuyển động,
h, cẩn thận ôm lấy quần áo
ô Tân Thần gần như thô bạo, hô
, nhẹ nhàng tháo bỏ lớp phòng
nhận nhầm người,
ang lên đầy mê hoặc: "Đ
ôn thì thầm bên tai khiến Lạc Sa
cô không hợp thời phát
iệng cô lại, tiếp tục đưa
ảo, nước mắt cũng không
, ngoài âm tiết khàn đặc, không
t giọng nói của mình, làm
khỏi phòng, đợi mãi mà không t
quá đáng, vội và
không thấy bóng
ất vọng thì bất ngờ nghe thấy
đâu đến, đôi mắt c
lên, nắm chặt tay, kiềm c
ng cô, nhưng chưa bao
ơng ngàn kế quyến
cô gái câm này, còn làm chuyệ
trỗi dậy, cô nheo mắt đầy nguy hiể
i lúc nào, sáng mở mắt ra đã t
ồ, cơ bắp săn chắc đầy
qua, cô lập tức cảm thấy xấu hổ, v
m giác thế nào?" Giọng Tô Tân Thần hơi
ty khác để rèn luyện bản thân, Tô thị luôn có