qua rèm cửa, Tô Bán Hạ mở mắt, trời đã s
bộ quần áo Mộ Nam Chi sẽ mặc, ủi phẳng rồi đặt l
ã ngâm từ tối qua, trứng chiên lòng đào, bán
đang mặc quần, dây thắt lưng chưa cài, lỏng lẻo treo trê
ngủ thêm chút nữa." Mộ Nam Chi quay lưng lại với cô, giọng n
vò trong lòng bàn tay. Viền ren cọ vào lòng bàn t
Bán Hạ cuối cùng
chữ ngắn ngủi nhưng như ti
t, rồi tiếp tục cài từng nút áo một cách cẩn th
nội, đúng không?" Đến lúc này, Tô Bán Hạ vẫn không chịu từ bỏ, những đêm cuồng
khoảnh khắc, Mộ Nam Chi đã
ng người, sau đó
ải đều biết
thấy Tô Bán Hạ gậ
goan ngoãn, biết làm vui lòng, nhưng h
Nam Chi, tôi biết anh chưa bao giờ thích tôi, anh gh
lên khuôn mặt t
mặt Tô Bán Hạ. "Vậy từ nay về sau, anh không cần phải c
để anh
nh t
không còn là chú hề cố gắng làm vui lòng nữa
yêu một người phụ nữ, nhưng lại làm
rượu, gọi tên cũng là
ây giờ giấc mơ đã tan, cô khô
nhiên, sau đó nhìn Tô Bán
g anh yêu cô, nhưng rõ ràng ngay từ đầu anh đã nhắc nhở
ạ, cảm thấy người phụ nữ này b
lấy ra giấy thỏa thuận ly hôn đã ký sẵn đưa cho Mộ Nam Chi: "Tôi đã ký rồ
éo vali của mình, từn
g ngờ Tô Bán Hạ
của Tô Bán Hạ, giọng nói u
, thì đừng bao g
tổn thương sâu sắc, đời n