m chớp vang rền, mưa
ình trong chăn, co ro trên giường thành một khối
ế này, dường như có vô số bàn tay to lớn
n thân đã ướt đẫm mồ hôi, cô cũng k
ch"
ày da cọ xát với sàn gỗ từng chút
n đến cực điểm, trong đầu chỉ toàn những h
hân có không gian riêng tư tốt hơn, người hầu
o chăn, Tô Bán Hạ dưới
ừn
ơng tiếc. Mộ Nam Chi với chiếc áo sơ mi trắng và gương mặt đ
n ông từ trên trời rơi xuống, trái tim đa
bắt đầu cởi cúc áo sơ mi. Những ngón tay dài và rõ ràng từng chiếc cúc
ng, ngượng ngùng qu
dây, vì căng thẳng trước đó mà một bên dây đã trượt khỏi vai, vạt áo cũng
chuyển động, bụng
ên giường chưa bao giờ bị gián đoạn, Tô Bán Hạ nhìn
g, lấy bộ đồ ngủ của Mộ Nam Chi từ
tắm, nghĩ đến chuyện sắp xảy
i trò bà Mộ một cách hoàn hảo, sau lưng cô chỉ là
hoang dại, chiếm hữu điên cuồ
Nam Chi chỉ quấn một chiếc khăn quanh eo,
xuống thảm, không có màn dạo đầu, trực tiếp
cô, cổ dài mảnh, rồi đến bầu ngực đầy đặn,
phải. Phải nói rằng anh thực sự là bậc thầy trên giường, ba năm qua đ
ng tự chủ bắt đầu phối hợp, theo nhịp điệu của anh mà
ra âm thanh trong trẻo
ủa Mộ Nam Chi trầm thấp quyến rũ đến chết người, bên
tiếng rên rỉ quyến rũ, như những chiếc móc
Nam Chi như động cơ vĩnh cửu không biết mệt mỏi, lần lượt đưa Tô Bán Hạ
ô Bán Hạ mở mắt, lấy bàn tay lớn đặt trên eo cô r
ỉ gọi cô là vợ khi trên g
ng ngủ say của Mộ Nam Chi, đôi mắt ấy khi nhìn cô lu