nhợt vì dầm mưa, bỗng ửng l
chung, lại lộ ra dáng vẻ thảm
vào cửa xe, lù
giọng lạnh như băng, "Giờ này làm gì
…
một luồng gió lạnh rùng
iểm này, lại thêm bộ
hạm, nhưng từ miệng tên khốn ấy thốt ra,
t lát, cuối cùng
da thịt, như thể cô chẳng mặc gì. Ôn Tự
áo khoác quăng
đâu mà làm màu, chỉ biết ôm ch
của anh, theo hơi ấm còn s
ự quay về cái đê
giọng nói
mùi hương
uống đáy vực. Một ý n
ng th
h mắt cô lướt dọc theo bờ
ệu, hàng mi dài khẽ rủ xuống che đi đôi mắt
…
hâm chích của anh ta, giọng khô khốc như g
i cùng cũng ch
như thưởng thức con chim s
ự dường như có
y 1
đêm kinh
ng Ôn Tự run nhẹ, ngón
này của cô, chậm rãi nói, "Không có ấn tượng
ờng với
im mình như nhảy
cũng không chứng
ứ vô cớ cảm t
ại của Lệ Tư Niên vang lên, c
c gọi, nhướn mày hỏi
chiếu phim,
hìn xuống bàn tay
mắt đó của anh làm cho nhíu mày,
hâu chẳng phải đã bỏ ra mười triệu mua mộ
Ôn Tự trở nê
ta mua cho con th
á hào phóng, bỏ ra mười triệu
g trong lòng lại cảm thấy rất
, cũng rất nhanh bị c
g chỉ xem người đó như trai bao để
ảm ơn, nhưng cuối cùng chỉ thốt ra lời cứng nhắ
lịch thiệp đến thế, "Đã dính
Tự,
u nhìn anh
vạ
gì mà không tốt hơn, đi mu
ng không từ chối, lúc này Ôn Tự vô lý,
khô nước trên chân và bàn chân, giọng đầy mỉa mai: "Sau này
Lệ Tư Niên
h
lấy mình, vạt áo
chẳng thấy
Lệ Tư Niên khẽ động, châm một điếu thuố
ua đi được ham mu
hộ, Tống Xuyên đ
ong nước cho Lệ Tư Niên, mọi chuyện lớn nhỏ đều
thêm: "Đúng rồi." Còn một việc cá nhân nữa, "Lúc nãy khi tôi đến thì
cười khẽ
nói, "Con mèo ngoan ngoãn bỗng nhiên cào hắn
i, "Nhẫn của Ôn tiểu thư, tôi nên nhờ người
o nằm chỏng chơ trên l
chẳng có lấy một vi
ớn một chút, lúc đó họ quá mạnh m
ền, ý nghĩa cũn
i điên cuồn
hình mê hoặc ấy - thứ tài sản duy nhất
tiểu thư không phải em dâu của anh thì
nên lạnh lùng
bị bỏ th
ản năng, "Người bị bỏ
hẫn bị chôn sâu trong lòng bàn tay, k
n lỗi, "Xin lỗi Lệ tổng
ngọn lửa băng giá lướt xuống vùng cơ t
của cô trong đêm mưa ấy, cơ thể đã phản
ng thì vấn đề thuộc về ai,