Nguyên đã tỉnh rư
toàn không bận tâm đến lời cô nói, chỉ lạnh
vào hộp thuốc trên táp đầu giường:
đang nói về c
cười: "Phùng Anh giống Cố
, quay lại nhìn chằm chằm vào
uốn rú
ghĩ k
a cô ấy thôi, bây giờ anh đã có lựa chọ
ột nụ cười: "Nói đi, cô muốn gì? Tiền, nhà, ch
ông cần
h: "Không cần gì? Viện phí c
uay đầu đi: "Tôi
n giản như pha trà, dọn dẹp giấy tờ, không có kỹ năng, càng kh
àm thêm, làm nhi
ng việc bình thường đi nữa, mỗi thá
diện ánh mắt anh: "Nếu không được thì tô
nhíu mày: "Cô ch
ăm qua tôi chẳng phải đã sốn
miệng nhếch lên một nụ cười lạ
hìm xuống đáy: "Vậy ngày mai
ợc người m
ì
uốc, nhìn cô với vẻ thích t
i cũng chẳng có ý nghĩa gì, tôi nhường
hông phản bác, co
ứng dậy: "Tôi đi
mạnh, mất thăng bằng, cô ngã x
guyên áp s
quá quen với những hàn
ẳng lành, cố sức đẩy an
n tháng này rồi, nhận tiền thì phải làm theo ý tôi. Thạ
i qua dài
ang Lạc đã ướt đẫm, cô cảm giác như mọ
là đã được giải thoát
ng cần phải cố học theo cách ăn mặc, cách nói c
kêu lên: "Lạc Lạc, mới mấy ngày không gặp m
ông nói gì, chỉ c
ng nói đến bọng m
thiết từ nhỏ, lại quen nói năng th
h lỡ lời, vội vàng xuống x
Lạc không nhiều, chỉ
u Jie hỏi cô: "Thật
g Lạc khẽ
ỏi: "Cậu khô
ngoài cửa sổ: "Chẳng
ũng tốt mà, cậu nhìn lại mình đi, một cô gái xinh đẹp như thế mà ba năm qua bị Phó Th
không chỉ mắt sưng, mà quầng thâm cũng đ
nghỉ ng
ỉ ngơi một chút, đường về còn xa lắ
nhắm m
ho cô, cô đã thua trắng và phải bỏ chạy, vậy
cổ trang, đúng lúc đến cảnh nữ chính
chính khóc nức nở: "Đây rốt c
GOOGLE PLAY