trên người mình chẳng còn chỗ nào lành lặn, từng dấu vết
úi người nhặt lấy đống quần áo bẩn trên sàn, đôi tay run rẩy mặ
hòng khép lại, nước mắ
năm, tưởng rằng trái tim mình đã sớm trở nên chai sạn, khô
m đoạt bao nhiêu năm, cuối cùng lại b
ật sạch, chắc chắn rằng không còn dấu vết nào cho thấy
ệt đối sẽ không quay về nước, sẽ tránh
n phí lớn trước mắt là nỗi
i bời, vừa bước ra khỏi thang
lỗi một cách lạnh
c mắt nhìn, định vòng q
tôi, vậy mà cô lại dẫn đàn ông khác đ
y bất ngờ t
, quay đầu mới nhìn
i mái đầu hói bóng loáng, chỉ còn lơ thơ vài sợi tóc, vài hôm nữa chắc sẽ thành hói
ốt sắng sắp đặt hôn sự cho cô khi hay tin cô về nướ
nh lùng nói: "Anh nói cho cẩn thận vào, ai
ải vừa ở cùng đàn ông khác ra là gì nữa?" Trần Thuận cười khẩy, "Mất hết tự trọn
chẳng biết nhục, ba mẹ cô dạy cô như vậy à? Hay là
huốc đều là do người cha gọi là "bố" kia giở trò, muốn cô và Trần
ng lòng, vẫn giữ nụ cười lịch sự trên mặt: "Tôi sợ mấ
ị bện
lập tức đẩy người phụ nữ ra, túm lấ
ng lên rõ mồ
iơ tay tát l
ám đán
mạnh xuống sàn, cộng thêm những gì vừa trải qua đêm qua
g bàn tay vừa vung lên đã bị ai đó chặn lại giữa kh
o tôi? Không mu
Hắn ngẩng đầu định chửi tiếp, nhưng khi vừa nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mặt, cả
ản đường anh sao? Sao a
ghiêng đầu
est đen, bên trong là áo gile đen và sơ mi trắng, hai màu đen
GOOGLE PLAY