Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Truyện Ngắn / Cái giá của một nữ hoàng Mafia
Cái giá của một nữ hoàng Mafia

Cái giá của một nữ hoàng Mafia

5.0
24 Chương
6 Duyệt
Đọc ngay

Trong bữa tiệc sinh nhật của tôi, vị hôn phu Võ Hùng Tráng đã chuẩn bị cho tôi một "món quà" lớn. Một đoạn video quay lén những khoảnh khắc xấu hổ nhất của tôi được chiếu lên màn hình lớn, biến tôi thành trò cười cho cả thành phố. Kẻ chủ mưu là cô em gái nuôi mà anh ta hết mực yêu thương, Ninh Nhã Trang. Nhưng để bảo vệ cô ta, anh ta đã ép một người lính trung thành phải đứng ra nhận tội thay. Anh ta nhìn tôi, ánh mắt lạnh lùng, như thể tôi mới là kẻ phá hoại hạnh phúc của họ. Khoảnh khắc đó, trái tim tôi hoàn toàn chết lặng. Tôi bật cười, cầm lấy micro. "Được thôi, nếu anh đã muốn diễn kịch, tôi sẽ cho tất cả mọi người xem một vở kịch còn đặc sắc hơn."

Mục lục

Chương 1

Trong bữa tiệc sinh nhật của tôi, vị hôn phu Võ Hùng Tráng đã chuẩn bị cho tôi một "món quà" lớn.

Một đoạn video quay lén những khoảnh khắc xấu hổ nhất của tôi được chiếu lên màn hình lớn, biến tôi thành trò cười cho cả thành phố.

Kẻ chủ mưu là cô em gái nuôi mà anh ta hết mực yêu thương, Ninh Nhã Trang. Nhưng để bảo vệ cô ta, anh ta đã ép một người lính trung thành phải đứng ra nhận tội thay.

Anh ta nhìn tôi, ánh mắt lạnh lùng, như thể tôi mới là kẻ phá hoại hạnh phúc của họ.

Khoảnh khắc đó, trái tim tôi hoàn toàn chết lặng.

Tôi bật cười, cầm lấy micro.

"Được thôi, nếu anh đã muốn diễn kịch, tôi sẽ cho tất cả mọi người xem một vở kịch còn đặc sắc hơn."

Chương 1

Nguyễn Thùy Vân POV:

Mọi người đều nói sự kết hợp của chúng tôi là định mệnh.

Nguyễn Thùy Vân, ái nữ của tập đoàn bất động sản Nguyễn Thị. Võ Hùng Tráng, người thừa kế của tập đoàn công nghệ Võ Gia. Hai thế lực kinh tế hùng mạnh nhất Việt Nam, được thống nhất bởi một hợp đồng hôn nhân ký kết từ khi chúng tôi còn là những đứa trẻ.

Anh là tương lai của tôi, vị vua được chọn để cùng tôi cai trị đế chế mà cả hai gia tộc đã dày công xây dựng.

Nhưng anh ta trở về nhà với mùi nước hoa rẻ tiền và những lời dối trá của một người phụ nữ khác.

Tôi ngồi trên chiếc ghế sofa da màu kem trong căn penthouse của chúng tôi, ánh đèn vàng ấm áp của Sài Gòn về đêm hắt vào từ khung cửa sổ kính khổng lồ. Ly rượu vang đỏ trên tay tôi vẫn còn nguyên, sự chờ đợi đã làm nó mất đi vị ngon vốn có.

Tiếng cửa mở. Võ Hùng Tráng bước vào.

Anh vẫn đẹp trai như mọi khi, trong bộ vest được may đo hoàn hảo, toát ra khí chất của một nhà lãnh đạo bẩm sinh. Mái tóc đen dày được vuốt ngược gọn gàng, đôi mắt sâu thẳm luôn ẩn chứa một sự tính toán lạnh lùng. Anh là một nhà chiến lược kinh doanh tài giỏi, một vị vua tương lai được cả giới kinh doanh kính nể.

Và anh là của tôi. Ít nhất, đó là những gì tôi đã tin tưởng.

"Em vẫn chưa ngủ sao?" Anh hỏi, giọng nói trầm ấm như thường lệ, nhưng có một sự mệt mỏi không thể che giấu.

Anh tiến lại gần, và trái tim tôi, dù đã được huấn luyện để trở nên sắt đá, vẫn không thể kiểm soát được nhịp đập của nó. Mỗi khi anh ở gần, cơ thể tôi lại phản ứng một cách nguyên thủy, một sự khao khát được chạm vào, được ôm lấy, được yêu thương.

Nhưng rồi, một mùi hương lạ xộc vào mũi tôi.

Nó không phải là mùi nước hoa Cologne đắt tiền mà anh thường dùng. Đây là một mùi hương ngọt ngào, nồng nặc và rẻ tiền. Một mùi hương mà tôi đã quá quen thuộc.

Mùi hương của Ninh Nhã Trang.

Cô gái mồ côi mong manh mà gia đình anh đã nhận nuôi sau khi cha cô, một quản đốc trung thành của Võ Gia, qua đời trong một tai nạn tại nhà máy. Võ Hùng Tráng đã thề sẽ bảo vệ cô như em gái ruột của mình.

Em gái. Một lời nói dối ngọt ngào.

Cơn giận dữ lạnh lẽo bắt đầu lan tỏa từ lồng ngực tôi, nhưng khuôn mặt tôi vẫn giữ nguyên vẻ bình thản. Tôi được nuôi dạy để trở thành một nữ vương, và một nữ vương không bao giờ để lộ cảm xúc của mình.

"Anh đã ở đâu?" Tôi hỏi, giọng tôi đều đều, không một chút gợn sóng.

"Anh có một cuộc họp muộn với các đối tác." Anh nói dối, mắt không nhìn thẳng vào tôi. Anh cởi áo khoác, và mùi hương đó càng trở nên nồng nặc hơn.

Anh cúi xuống định hôn tôi, nhưng tôi quay mặt đi. Nụ hôn của anh rơi vào khoảng không.

"Đừng chạm vào tôi," tôi nói, giọng tôi lạnh như băng. "Khi anh còn mang trên người mùi hương của cô ta."

Sự ngạc nhiên thoáng qua trên khuôn mặt anh, rồi nhanh chóng được thay thế bởi sự khó chịu. "Thùy Vân, đừng vô lý. Nhã Trang chỉ là em gái của anh."

"Em gái?" Tôi cười khẩy, một nụ cười không hề có chút vui vẻ. "Một người anh trai có cần phải mang mùi hương của em gái mình về nhà mỗi đêm không?"

Toàn bộ cơ thể tôi như bị xé toạc từ bên trong. Nỗi đau còn tệ hơn bất kỳ vết thương thể xác nào. Đó là nỗi đau của sự phản bội, sự sỉ nhục, sự vỡ mộng.

"Em mệt rồi." Anh nói, giọng điệu thiếu kiên nhẫn. "Chúng ta sẽ nói chuyện này vào sáng mai."

Anh quay lưng bước về phía phòng ngủ, bỏ lại tôi một mình trong phòng khách rộng lớn, lạnh lẽo.

Không. Sẽ không có sáng mai nào cho "chúng ta" nữa.

Tôi sẽ không phải là một giải thưởng an ủi. Tôi sẽ không đứng sau bất kỳ ai. Nguyễn Thùy Vân không bao giờ là lựa chọn thứ hai.

Tôi rút điện thoại ra, bấm một số quen thuộc. Đầu dây bên kia bắt máy ngay lập tức.

"Thư ký Trần, sắp xếp cho tôi một cuộc hẹn với trợ lý của tôi."

Đêm đó, tôi không ngủ. Tôi ngồi bên cửa sổ, nhìn thành phố không bao giờ ngủ, và lên kế hoạch cho sự sụp đổ của một đế chế và sự ra đời của một đế chế khác.

Ngày hôm sau, tôi không đợi anh ta thức dậy. Tôi đã rời đi trước khi bình minh ló rạng.

Tôi lái xe đến một quán bar cao cấp ở quận 1, nơi tôi biết anh ta thường đến. Tôi ngồi trong một góc khuất, trong bóng tối, giống như một con báo đang rình mồi.

Và rồi tôi thấy anh ta. Võ Hùng Tráng. Cùng với Ninh Nhã Trang.

Cô ta nép vào người anh, trông yếu đuối và đáng thương như mọi khi, trong chiếc váy trắng tinh khôi tương phản hoàn toàn với khung cảnh mờ ám của quán bar.

Anh ta đang nói gì đó với cô ta, giọng điệu dịu dàng và đầy quan tâm. Một giọng điệu mà anh ta chưa bao giờ dành cho tôi.

Và rồi, anh ta làm một điều đã phá hủy hoàn toàn thế giới của tôi.

Anh ta kéo Nhã Trang vào lòng, một tay giữ chặt gáy cô ta, và trao cho cô ta một nụ hôn.

Một nụ hôn đói khát, tuyệt vọng, và đầy đam mê.

Một nụ hôn anh chưa bao giờ dành cho tôi.

Ngay lập tức, toàn bộ tương lai của tôi vỡ tan thành từng mảnh. Bức tranh về một đế chế chung, một cuộc hôn nhân định mệnh, tất cả chỉ là một trò đùa tàn nhẫn.

Tôi đã thấy đủ.

Tôi lặng lẽ đứng dậy và rời khỏi quán bar, trái tim tôi trống rỗng và lạnh lẽo. Mọi cảm xúc đã chết. Chỉ còn lại sự quyết tâm lạnh như thép.

Tôi trở về dinh thự của gia đình Nguyễn Thị, nơi tôi đã lớn lên, nơi danh dự gia tộc được đặt lên trên tất cả.

Cha tôi, chủ tịch Nguyễn, đang đợi tôi trong phòng làm việc của ông, một căn phòng ốp gỗ sồi tối màu, toát lên vẻ quyền lực và uy nghiêm.

"Con về rồi à?" Ông ngẩng đầu lên khỏi đống tài liệu, đôi mắt sắc sảo nhìn tôi.

"Con có chuyện muốn nói." Giọng tôi bình tĩnh một cách đáng sợ.

Ông gật đầu, ra hiệu cho tôi ngồi xuống.

Tôi không ngồi. Tôi đứng thẳng, đối diện với người đàn ông quyền lực nhất gia đình mình.

"Con muốn hủy bỏ hôn ước với Võ Hùng Tráng."

Chiếc bút máy trong tay cha tôi rơi xuống bàn, tạo ra một tiếng động khô khốc trong sự im lặng của căn phòng. Ông nhìn tôi, sự kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt vốn luôn điềm tĩnh.

"Con nói cái gì?"

"Con sẽ không kết hôn với anh ta," tôi lặp lại, giọng nói chắc nịch. "Con sẽ không kết hôn với một kẻ phản bội."

Tôi kể cho ông nghe mọi chuyện. Mùi nước hoa. Lời nói dối. Nụ hôn trong quán bar. Từng lời nói của tôi như những nhát dao, không chỉ đâm vào trái tim tôi, mà còn đâm vào danh dự của cả gia tộc Nguyễn Thị.

Khi tôi kết thúc, khuôn mặt cha tôi đã trở nên u ám. Sự im lặng bao trùm căn phòng, nặng nề và ngột ngạt.

Tôi biết ông đang nghĩ gì. Việc sáp nhập. Lợi ích kinh doanh. Sự ổn định của hai đế chế.

Nhưng tôi không quan tâm.

"Võ Hùng Tráng đã sỉ nhục con. Anh ta đã sỉ nhục cả gia tộc Nguyễn Thị." Tôi nói, giọng tôi đanh lại. "Con sẽ không chấp nhận điều đó."

Tôi nhìn thẳng vào mắt cha, ánh mắt tôi kiên định. "Con sẽ hợp tác với Tôn Gia."

Cha tôi đứng bật dậy, chiếc ghế sau lưng ông đổ xuống sàn. "Con điên rồi sao? Tôn Vĩnh Đạt là kẻ thù lớn nhất của chúng ta!"

"Đúng vậy," tôi nói, một nụ cười lạnh lẽo nở trên môi. "Kẻ thù của kẻ thù là bạn. Con sẽ cho Võ Hùng Tráng thấy, hắn đã phạm phải sai lầm lớn nhất đời mình khi biến Nguyễn Thùy Vân này thành kẻ thù."

Tôi nhớ lại những lời thì thầm mà tôi đã từng vô tình nghe được từ thuộc hạ của Tráng. Họ nói về tôi như một chiến lợi phẩm, một công cụ chính trị để củng cố quyền lực. Nhưng họ nói về Nhã Trang với một sự tôn kính gần như sùng bái. Cô ta là trái tim của vị vua của họ, là điểm yếu duy nhất của anh ta.

Họ đã sai. Điểm yếu lớn nhất của anh ta không phải là cô ta.

Điểm yếu lớn nhất của anh ta, chính là đã đánh giá thấp tôi.

Cha tôi nhìn tôi chằm chằm, sự tức giận trong mắt ông từ từ được thay thế bằng một sự tính toán lạnh lùng, và cuối cùng, là một tia tự hào. Ông nhìn thấy con gái của mình, không phải là một cô công chúa yếu đuối, mà là một nữ vương sẵn sàng bước vào cuộc chiến.

Ông nhặt chiếc ghế lên, ngồi xuống, và ra hiệu cho tôi ngồi đối diện.

"Nói cho cha kế hoạch của con."

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 24   10-17 14:45
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
Chương 11
17/10/2025
Chương 12
17/10/2025
Chương 13
17/10/2025
Chương 14
17/10/2025
Chương 15
17/10/2025
Chương 16
17/10/2025
Chương 17
17/10/2025
Chương 18
17/10/2025
Chương 19
17/10/2025
Chương 20
17/10/2025
Chương 21
17/10/2025
Chương 22
17/10/2025
Chương 23
17/10/2025
Chương 24
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY